Thơ Xuân

 
 

Nắng lạc vườn mai đượm sắc hồng
Không-gian chợt tĩnh cánh buồm dong
Hương xưa lui gót tầm quê khứ
Mộng trắng vươn cao xót dạ nồng
Bướm lượn đề thơ mơ dáng nguyệt
Bé quê xõa tóc nhặt vàng bông
Thương người nhớ cội duyên tri ngộ
Cảnh cũ vườn xưa bát ngát lòng !

 

Lê Phương Châu