hoang vu
ai rớt dặm trường
trầm say mây thoảng
vô thường ngựa qua
nâng ly
ta cạn giọt xa
chênh vênh ai khúc giang hà
lạc ru
lối về
hoang điểu mịt mù
đành sao
quên cạn chén thu hôm nào
người ôm chỉ những hư hao
mà lòng cứ ngỡ
nát nhàu thiên thu
dáng thơ chiều ngấm sương mù
đời ngông nghênh
thả
tiếng ru nhạt màu
chiều sương
giăng lối bạc đầu
thả hồn
chốn cũ
tìm đâu hương người
chén này tay với chơi vơi
hư không xao xác
cạn vơi
vẫn nồng
lênh đênh
bạc trắng lửa hồng
gửi vào
lòng gió
mênh mông
ai về...
Em sẽ về
|