Một chút lạnh rồi thật nhiều buốt giá
Bỗng chiều nay lạnh cóng phố nhà ai
Ánh nắng reo ca từng giọt tơ ngà
Ôi tựa tuyết hoa vạn cánh bạch mai
Phủ lấp nơi nao một màu trắng xóa
Gửi lại mây trời phương nam viếng bạn
Nghe hồn buồn lệ trào dâng trên má
Nỗi lạnh nào tê cóng tận thịt da
Chiều nắng rực trong võ vàng lạnh quá
Nhân ảnh lung linh chợt đến chợt về
Hương cuối đông tàn một thuở phôi pha
Mấy nẽo trời xưa động suốt giang hà
Chiều quê hương gởi chút nắng mờ xa
Ấm nồng nàn quyện mây trời se lạnh
Mượn gió xưa thổi đến miền viễn xứ
Mộng phương trời bạn ấm mãi tình ta.
|