Đã Đến-Đã Về

Lai như xuân mộng bất đa thời
Khứ tựa triều vân vô thỏa xứ...

(Hoa phi hoa)

 
 

Lời ca thoảng nhẹ giữa đời
Reo trên ghềnh đá bước người vân du
Mắt tìm trong cõi thiên thu
Chút màu sương khói hương mù nẽo thơ...

Nhặt từng viên đá bên đàng
Ai xây nhịp bước lỡ làng nét tâm
Ngất ngây một thuở hương trầm
Dáng hoa lãng đãng gọi thầm cố nhân
Duyên thương vượt mấy dặm ngàn
Gót hài năm cũ thênh thang cõi lòng
Mênh mông một chút say nồng
Ảo hư ôm trọn tấm lòng giá băng
Đến trong màu gió muộn màng
Nghe mưa rơi rụng trăng tàn đáy khuya...

Thác reo hòa khúc nhạc chiều
Suối mơ đồng vọng tiếng tiêu hoang đường
Thương ai một kiếp hoang lương
Nữa đời ôm mộng vô thường lãng du
Tâm đan mở ngõ tình ru
Trăng vào nguyệt động tuyệt mù bóng hoa
Thương ai bước nhỏ chơi vơi
Gửi nơi ảo mộng hoa rơi động vàng
Về trong âm vọng bàng hoàng
Dáng ai thinh lặng bên đàng hoang vu...

Lên non nhặt đóa hoa tàn
Ép vào lòng đá khẽ khàng nỗi đau
Xuống non uống trọn mạch sầu
Tìm nơi huyền ảo nhiệm mầu thời gian
Áo xưa bay giữa trầm luân
Hương vàng trao lại phù vân bên đời
Bàng hoàng tiếng hạc xa khơi
Ngàn thông dẫn bước chơi vơi dặm dài
Nhà ai dấu cũ hương phai
Ngỡ như trong gió nét ai thẩn thờ...

Lặng nghe tiếng vọng thiên thu
Trống không một nỗi phù du ngậm ngùi
Trăng xưa đồng vọng tóc thề
Hỡi ai đã đến - đã về nơi nao!?...

 

Vương Anh Đào