Giữa Hai Bờ Gió

 
 

Buông hồn xuống một nỗi đau
Lòng ta quạnh quẽ gởi vào vàng thu
Gió sang chiếc lá ưu tư
Bay trong khỏanh khắc phù du giữa đời

Hẹn thu ngày ấy lá rơi
Sao nay lá rụng chơi vơi ngập ngừng
Trao thu nỗi nhớ lưng chừng
Trong se sắt lạnh rưng rưng lá vàng

Bước thu nhẹ bước khẽ khàng
Chòng chành ánh mắt đôi hàng gió lay
Bâng khuâng trắng tựa mây bay
Bước đi chưa nỡ rời tay thuở nào

Hồn thu hỏi mãi xôn xao
Chuông vàng gọi lá lao đao bước về
Bướm xưa hoang tưởng câu thề
Thả vàng mộng ảo não nề lối hoa…

Tiêu Tương khói sóng mờ xa
Tình trong giây phút có là thiên thu?...

 

Vương Anh Đào