Hồn Đêm

 
 

Bao vắng lặng
Tận trời phương bắc
Chợt dậy hồn
Gọi lại phong sương
Gập ghềnh chiếc bóng đêm trường
Đinh ninh hẹn ước vô thường nét hoa

Khi gió lạnh
Buốt giá hoàng hôn
Lúc tàn canh
Não nề gối mộng
Thì thầm cùng với mông lung
Để lòng nhuốm chút yên hà xa xăm

Ngàn dâu xanh
Xanh thẳm tái tê
Bóng vó câu
Buông lõng câu thề
Lời nào đọng cuối trời mây
Tháng năm hờ hững thân này quạnh không…

 

Vương Anh Đào