Man Mác

 
 

ngọn gió vô tình man mác thoảng
trọn niềm thanh thản phút thơ sang
an hòa ngày ấy ngân xanh biếc
khoảng nhớ chân thành thắm thiết loang

chơi vơi thời khắc khảm non xanh
và trải tình yêu thuở mộng lành
bao năm phiêu lãng cùng sông núi
chợt hồn thắm đọng những long lanh

ta còn bao nỗi nhớ nguồn xưa
dịu vợi cùng người những gió mưa
khoảng hương trăn trở màu luân chuyển
trong từng lận đận tiếng thơ đưa...


Thắm đời

 
 

nguồn gió mới đã đến
thời đất say vẫn say
nghe tình chảy suốt lòng thơ dại
thanh thoát buông hời son sắt xưa

xuân trổ nhành thơm bao nét hương
âm vang ngào ngạt rộn tim hồng
gọi trong biển nhớ tình vô lượng
nghe thuở ban sơ gởi nụ cười

lặng ánh vô thường vương vấn rơi
tâm như soi dấu trọn miên trường
từ nơi chân ái hồn phơi phới
dòng suối triều dâng ngọt thắm đời ...

 

Vương Anh Đào