Tóc Gió Sương Phai

Tương tư nhất dạ mai hoa phát
Hốt đáo song tiền nghi thị quân

 
 

Bên thềm xưa
Nắng gọi niềm thương nhớ
Người ở bên song đăm đắm
Bạc trắng lòng
Nương theo cánh gió
Đùa trên mượt mà cỏ êm
Khúc thiên thu ngàn sao mở lối
Hoa thiên thần hé nụ mềm môi
Phơi tóc hoàng hôn
Tình nơi hiu quạnh
Tuyết giá mịt mờ
U uẩn đóa trà mi
Hái hoa rừng ai nghiêng làn mắt biếc
Ngắm môi hồng người nhớ mãi màu son
Non xanh xa khuất bóng mây ngàn
Hồn chim buồn trôi dạt tình thơ
Mơ nơi người lữ thứ
U uất khối tình si
Chạnh lòng vá chiếc tâm đan
Nào hay sương gió phai tàn nét mai
Đông mơ níu bóng xuân phai
Ngỡ ngàng tưởng dáng hình ai bên thềm.

 

Vương Anh Đào