Ta có chờ ai?..
có đợi ai?...
mà sao nhung nhớ loang đầy áo?...
Người đi…
như dòng sông chảy
chưa một lần trở lại
nghe đâu sương tuyết đầy trên tóc,
bạc áo giang hồ…
lạnh bờ vai….
Người ơi!
xin nhớ lời nguyện ước…
giữ mối tình thơ mãi không phai…
Ta về …miền xưa…áo trắng bay
rong chơi theo gió…
vui trong nắng…
mái tóc buông dài… hương cỏ may
Người đến…
hoa xuân thêm sắc thắm
giữa vườn hoa bướm mộng hương say…
Ta nghe bên tóc xôn xao lá…
Người hỡi!...
đâu rồi…tay trong tay?
Người ơi!... Sông Tương chờ trở lại
Áo xưa… còn đây…
đã nhuốm màu…
sắc tím thu phai…mãi đợi chờ…
|