mưa rơi…
rơi…
thánh thót giọt đời…
ta đi đâu trong đêm tối hôm nay
bước lạc
chân ướt
lang thang trên đường dài
rã rời tìm nơi trú ẩn
không ai người thân
phố đìu hiu lầm lũi những bóng lạ vội vã lướt ngang
quay về thôi
rồi lại phải quay về nơi tăm tối u hoài
những cơn bão đang chực chờ xua nắng sớm sương mai
vì sao?
vì sao mưa rơi mãi?
mưa ơi!
sao cứ rơi hoài!
từng giọt, từng giọt mưa thánh thót
chảy dài
thành dòng nước mặn môi ta
chảy vào tim ta cay xé ruột
mưa buồn chi mà rả rít kể lể
cho ta gởi nỗi niềm theo từng giọt trôi xa…
cảnh đời vui chỉ vài giây phút
mà quảng đường đau thì vô tận giọt bi ai.
mưa,
ơi!
thôi,
đừng rơi nữa
để ta không lạc chốn quay về
|